Antonio Conte chỉ giỏi “đua đường dài“ - Báo Thế Giới Bóng Đá

Breaking

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

Antonio Conte chỉ giỏi “đua đường dài“

Thất bại trong trận chung kết FA Cup hồi mùa trước đồng nghĩa với việc Conte không thể giành thêm một cúp quốc nội trong vai trò HLV. Hai siêu cúp Italia và một lần về nhì ở Coppa Italia cùng với Juventus là tất cả những gì ông có thể làm ở các giải đấu cúp.

Thật vậy, trong suốt sự nghiệp chơi bóng, HLV người Ý không phải là người có duyên với các giải đấu cúp: trong 13 năm chơi cho Juventus, ông cùng “Bà đầm già” giành 5 chức VĐQG nhưng chỉ có có 1 Coppa Italia, 1 Champions League và 1 UEFA Cup. Ở cấp độ ĐTQG, đội tuyển Ý của Conte thất bại trong trận chung kết World Cup 1994 (pha hỏng penalty của Roberto Baggio) và chung kết EURO 2000 (thua Pháp vì bàn thắng vàng) dù rằng đội bóng “Thiên thanh” chơi không hề tệ.



Vậy rõ ràng là Conte “thích” đua đường trường hơn. Đặc điểm trên của Antonio Conte khiến chúng ta không thể không nhớ đến một HLV người Ý khác từng dẫn dắt Chelsea trong kỷ nguyên của Roman Abramovich - Carlo Ancelotti.

Trên nhiều phương diện, Conte là hình mẫu HLV tương phản nhất định với Ancelotti. Nếu Conte thường xuyên giúp CLB giành chức VĐQG thì Ancelotti chỉ giành có 4 danh hiệu VĐQG trong 20 năm trong nghiệp huấn luyện ở những CLB hàng đầu châu Âu. Ngược lại ở đấu trường cúp khắc nghiệt như UEFA Champions League, Ancelotti có tới 3 lần nâng cao chức vô địch!

Tự truyện của Ancelotti có tên là “Tôi thích đấu cúp hơn”. Còn Conte thì thích toan tính đường dài cho cả vài chục vòng đấu. Vậy tại sao hai HLV Ý lại có sự khác nhau như vậy? Đầu tiên là về con đường trở thành HLV. Cả hai đều tham dự khóa học huấn luyện Converciano do liên đoàn bóng đá Ý tổ chức tại trụ sở ở Coverciano, ngoại ô Florence.

Đó là một khóa 4 tuần nơi các HLV tương lai học hành chăm chỉ để kiếm tấm bằng Pro-licence và phải trải qua khóa kiểm tra khắc nghiệt khi kết thúc chương trình, được gọi là Il Master. Nhưng cách thức họ tạo ra 2 HLV có thiên hướng khác nhau như vậy nằm ở đặc điểm của khóa học: “triết lý” của Coverciano là không có triết lý nào.



Khóa học không chỉ tập trung vào văn bản, không tạo cảm giác “giảng dạy” chung chung. Các học viên học hỏi và hình thành ý tưởng bằng cách trực tiếp thử, làm rồi rút ra kinh nghiệm. Tóm lại, đây không phải là khóa dạy huấn luyện vì các học viên ở đây đa số là cựu cầu thủ và đã là những HLV thực thụ. Đây là khóa học giúp các HLV tự tư duy cho chính bản thân họ.

Kết quả, cả Conte và Ancelotti đều có phong cách huấn luyện khác biệt và đó là minh chứng cho thấy khóa học cho phép các học viên phát huy được hết tiềm năng và tính cách của họ chứ không phải tạo ra hàng loạt các HLV theo khuôn mẫu sẵn.

Tuy nhiên, có khi nào bạn tự hỏi tại sao John Terry muốn rời Chelsea khi Conte còn tại vị và tại sao Lampard không xin xỏ Chelsea một chân huấn luyện bên cạnh Conte. Vì với một người chập chững bước vào nghiệp huấn luyện như Lampard, việc được là việc cùng với 1 HLV tài năng như Conte chẳng phải là một cơ hội quá tốt hay sao?

Nhưng Coverciano, và triết lý không có triết lý nào, không giải thích được sự chênh lệch khả năng của Conte ở giải đấu VĐQG so với giải đấu cúp. Nó chỉ giải thích vì sao tồn tại sự khác biệt như vậy. Lời giải thích nằm ở tính cách của Conte và sự tương phản với “người thích cúp” Ancelotti.

Khi bạn so sánh Conte với Ancelotti, điều đầu tiên là cường độ mãnh liệt mà 2 vị HLV này tỏa ra bên ngoài. Một người nổi tiếng với thái độ lịch sự hòa nhã, còn người kia được biết đến như một gã điên khát thắng. Nếu Ancelotti là người trông trẻ tuyệt vời nhất, xoa dịu những cái Tôi chừng bùng nổ thì Conte là kiểu “tao thà mất thận còn hơn thua trận”.

Sự quyết liệt của Conte có hiệu quả trong một mùa giải dài, giữ tâm trí của các cầu thủ tập trung tối đa vào nhiệm vụ và đảm bảo rằng các cầu thủ đá với Watford cũng phải quyết liệt như đá với Arsenal vậy. Nhưng Conte lại không giữ được “sức nóng” khi tham gia các đấu trường cúp. Thời gian lịch thi đấu

Nhưng có lẽ không có lý do nào giải thích thỏa đáng được vì sao Conte không có duyên với các trận đấu cúp. Có thể Conte thiếu may mắn và sẽ giành cúp trong các năm tới để chứng minh bản thân. Hoặc Conte chỉ đơn giản là ngược lại với Ancelotti, ông thích đấu giải hơn là đấu cúp mà thôi.

>> Có thể bạn muốn biết: 

Conte, Pep và nền móng thành công
Hành trình vượt dãy Alps của Conte
Câu chuyện bóng đá: Conte và những công nhân
Antonio Conte - Ma lực từ lòng nhiệt tình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét